(tin tuc trong ngay) Champions League của Real vừa qua giống như một bí ẩn, một HLV thiếu kinh nghiệm, một đội ngũ từng rệu rã dưới thời Rafa Benitez.
Với chiếc Cup đoạt được tại Milan, Real Madrid lần thứ 11 vươn lên đỉnh cao của bóng đá ở châu Âu cấp CLB. Trong 11 chức vô địch này, có sáu lần đến trong hai thập niên vàng son 1950 và 1960, thời điểm Cúp C1 còn sơ khai và Real sở hữu dàn cầu thủ mạnh nhất thế giới. Đến khi giải trở nên thật sự chuyên nghiệp và chuyển sang thể thức mới mang tên Champions League, Real tiếp tục giành năm chức vô địch nữa và bốn trong số ấy đến dưới thời của Chủ tịch Perez.
Nhưng nếu như có một bài học nào đó được rút ra từ thành công của Perez, thì đấy là... không có gì cả. Vì đơn giản dưới triều đại của Chủ tịch này, sự ổn định là điều xa xỉ. Người ta có câu thời thế tạo anh hùng, và dưới thời của Perez đã có nhiều anh hùng xuất hiện, từ Vicente del Bosque ở nhiệm kỳ đầu tiên đến Carlo Ancelotti và Zinedine Zidane ở nhiệm kỳ thứ hai. Khi mọi thứ đang lộn xộn, Perez luôn đưa ra quyết định chọn người rất chuẩn. Nhưng khi mọi thứ đang chuẩn bị đi vào quỹ đạo, chính ông lại xô ngã tất cả để làm lại từ đầu.
Zidane có thể là người hùng đương thời của Perez, nhưng anh cũng có thể đi vào vết xe đổ - bị sa thải - tương tự Del Bosque, Ancelotti, những người hùng từng được chủ tịch Real "sủng ái". Ảnh: EPA.
Một đội bóng thành công thường ổn định. Real chưa bao giờ ổn định, nhưng vẫn thành công. Và đấy thật sự là một đề tài rất đáng để nghiên cứu, qua đó làm ví dụ cho những khóa học về quản trị thể thao. Lấy chính cú Undecima của Real vừa qua làm ví dụ. Họ đã vô địch với một HLV chỉ có vỏn vẹn 145 ngày ngồi ghế huấn luyện đỉnh cao, hoàn toàn không có bất kỳ một chiến thuật rõ ràng nào. Cách phòng ngự, với Casemiro đứng trước hàng thủ bốn người, rõ ràng là kế sách của người tiền nhiệm Benitez. Cách tấn công, với bộ ba BBC phía trên cùng cặp đôi Toni Kroos - Luka Modric điều phối phía dưới đích thực là bài vở của Carlo Ancelotti. Zidane chỉ việc trộn lại và ra cái của ông.
Real là CLB duy nhất trong lịch sử vô địch Champions League, không chỉ một mà những hai lần, mà không có Giám đốc thể thao. Sau khi sa thải Jorge Valdano để làm đẹp lòng Jose Mourinho, ghế Giám đốc thể thao ở sân Bernabeu bỏ trống. Perez vừa làm Chủ tịch, vừa làm Giám đốc điều hành, vừa ra những quyết định cuối cùng về thể thao. Vì thế, mới có chuyện Ancelotti yêu cầu mua N'Golo Kante khi anh này còn ở Pháp, Perez gạt đi, chê xấu trai và mang về Toni Kroos. Vì thế, mới có chuyện Perez can thiệp sâu về chuyên môn, gọi Ancelotti lên văn phòng để vặn vẹo chỉ sau khi nghe Gareth Bale mách lại là anh này muốn đá trung tâm.
tin tuc the thao - Những khái niệm về bền vững, rạch ròi chức năng, làm việc tập thể là điều xa xỉ ở Real. Khi cả thế giới đang đi về một hướng, Real vẫn đang biệt lập một hướng. Các CLB khác hoạt động với cả một guồng máy phức tạp, Real thì vận động theo kiểu quyền lực tập trung, vào duy nhất Perez. Bởi thế mà khi Real vô địch Champions League, đối thủ của họ mới vò đầu bứt tai không hiểu vì sao. Một CLB lúc nào cũng bên bờ vực của một sự sụp đổ rốt cục đã chạm tay vào vinh quang lớn nhất cấp CLB những hai lần trong ba năm. Trong sáu mùa bóng gần nhất, Real tối thiểu đều vào đến bán kết.
Với Perez, Real không cần ổn định, nhưng vẫn gặt hái thành công và kiếm được rất nhiều tiền, điều đi ngược lại mọi lý thuyết quản trị thể thao.
Như vậy, Perez hoặc là một kẻ phá hoại hoặc là một thiên tài - một thiên tài luôn làm việc theo cách mà cả thế giới không hiểu, chỉ có một mình ông hiểu. Bởi làm sao ta có thể hiểu được một con người đã vung hết tiền bạc để đi tìm sự ổn định, nhưng khi có sự ổn định rồi ông lại đập nát đi để tìm tiền bạc. Khi Perez mua James Rodriguez, giới truyền thông phát hiện công ty xây dựng của ông vừa trúng thầu ở Colombia. Khi Perez mượn Chicharito, người ta lại thấy ông chuẩn bị xây cho Mexico một loạt khu phức hợp. Real kiếm tiền dựa trên thương hiệu, hình ảnh. Mà muốn thế thì đội bóng lúc nào cũng phải có những gương mặt mới. Mùa hè nào cũng thay máu, không ít thì nhiều, ổn định được mới là thần kỳ.
Không ai hiểu nổi Perez, bởi ông làm mọi cách để mời HLV về nhưng lại tìm mọi cách để tống người đó đi. Perez biết ơn Zidane đã giúp CLB vượt qua một giai đoạn khủng hoảng, nhưng trước trận chung kết với Atletico Madrid, vị Chủ tịch này vẫn âm thầm liên hệ với Unai Emery. Perez ký với Manuel Pellegrini hai năm, nhưng chỉ sau nửa mùa đã tìm mọi cách "ve vãn" Mourinho. Perez chưa bao giờ hài lòng với ai, trừ chính ông. Nếu chẳng phải Cristiano Ronaldo vẫn đang hái ra tiền, vẫn ghi cho Real hơn 50 bàn mỗi mùa, thì có lẽ giờ này thương hiệu CR7 đã... đi về nơi xa lắm.
Perez cũng như R.R Martin trong bộ trường thiên tiểu thuyết "Trường ca băng hỏa". Trong bộ sách đã được hãng HBO chuyển thể thành phim ấy, cứ hễ nhân vật nào đang được yêu mến thì đều... tử nạn. Cũng giống như ở Real, CĐV yêu thích ai là ông bán người ấy. Từ Wesley Sneijder đến Mesut Oezil, từ Angel di Maria đến Xabi Alonso.
Ronaldo là ngoại lệ hiếm hoi mà Perez trân trọng lâu dài, vì anh thật ra vẫn còn giá trị sử dụng. Rất nhiều ngôi sao khác đều bị đẩy khỏi Real để phục vụ mưu cầu của Perez, bất chấp sự phản đối của CĐV. Ảnh: RM.
Thế nên, bây giờ, chẳng ai ở Real tự tin rằng họ sẽ an toàn, vì ai cũng có thể bị bán đi. Nhưng ở ngoài kia, mọi cầu thủ đều háo hức khi mỗi mùa hè tới, với hy vọng sẽ được Real dòm ngó đến. Để rồi tất cả cùng hồ hởi bước vào một mùa giải giông bão, không biết bản thân cũng như đội bóng sẽ đi về đâu, lên xuống liên tục như trò chơi tàu lượn siêu tốc.
Và bằng một cách nào đó, Real có thể rồi sẽ lại kết thúc mùa giải với chức vô địch Champions League!
Hoài Thương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét